Search Suggest

[BÀI VIẾT] LỜI THÌ THẦM TỪ QUÁ KHỨ...






Đề bài:


CHIẾC HỘP THỜI
GIAN


Ở các nước
phương Tây, có một hoạt động rất thú vị đó là “Chiếc hộp thời gian” (Time
capsule). Các bạn học sinh sẽ lựa chọn những đồ vật đặc trưng cho thời đại mình
sống, cho vào chiếc hộp thời gian và chôn xuống đất. Mấy chục năm sau, người ở
tương lai sẽ đào chiếc hộp thời gian lên, và nhờ đó có thể hiểu thêm về thời đại
hiện nay.


Em sẽ chọn đồ vật gì để cho vào
chiếc hộp thời gian? Vì sao? Qua đồ vật ấy em muốn gửi gắm thông điệp gì đến
người tương lai?


Hãy viết bài văn nghị luận trình
bày suy nghĩ của mình.






Bài làm




“Quá khứ nằm trong hiện tại, hiện tại bổ sung quá khứ, tất cả đều hi vọng vào tương lai.”





Gửi người bạn từ
tương lai.





Tôi biết khi bạn
đọc những dòng này, cảm giác của bạn là một mỡ hỗn độn. Thất vọng, bối rối, giận
dữ và hoài nghi. Chà, bạn đã mong chờ nhiều. Bấy nhiêu công sức bạn đổ ra để
tìm đến đây, chỉ để đổi lấy thứ này sao?





Nhưng gượm đã,
trước khi bạn nghĩ đây chỉ là một trò đùa và bỏ đi, hãy nán lại tới dòng cuối
cùng. Thứ bạn đang tìm kiếm đang ở ngay đây.





Hay đúng hơn,
nó ĐÃ ở ngay đây.





Hẳn là bạn đã
biết, đây là Chiếc Hộp Thời Gian (Time capsule). Đây là nơi cất giữ những gì mà
người ở hiện tại muốn nhắn gửi đến tương lai. Tôi đã chuẩn bị chiếc hộp này, để
lại bản chỉ dẫn và xin chúc mừng, khi đọc được lá thư này, bạn đã đến đích.





Ngoại trừ chuyện
chỉ có thế.





Bởi vì Chiếc Hộp
này hoàn toàn trống.





Bạn biết không,
khi suy nghĩ về việc để vật gì vào chiếc hộp thời gian, tôi đã rất đắn đo.





Tôi có thể để lại
cho bạn những thước vải tinh hoa nhất, kể rằng đó là linh hồn của truyền thống
kì công; cũng có thể để lại những thiết bị công nghệ tối tân, kể về hành trính
phát triển khoa học kĩ thuật ở thời đại chúng tôi. Tôi cũng có thể để lại tệp
lưu giữ những tác phẩm nghệ thuật tuyệt mĩ nhất, cảm động nhất, kể về những
rung động yêu thương tuyệt vời của thế gian.





Chúng sẽ thật bất
ngờ, gợi mở và quý giá.





Nhưng rồi sau
đó, số phận của một mảnh quá khứ ấy sẽ đi về đâu?  Sự sống tuần hoàn và đổi thay từng ngày, và những
nền văn hóa tiếp nối nhau sẽ thay đổi góc nhìn của thế giới. Một món đồ, khi được
tìm thấy, nó sẽ trở thành một thứ lạ lùng của những con người “thiên cổ”, nó sẽ
được niêm phong, được cất giữ. Tôi không muốn bấy nhiêu giá trị của nó rồi sẽ
thành vài dòng thuyết minh trong bảo tàng. Tôi không muốn cái xa lạ của những
con người tiền thế làm bạn quên mất rằng, chúng tôi gửi gắm vào chiếc hộp này
nhiều hơn thế.





Ta để lại hình ảnh
quá khứ để làm gì, nếu những giá trị của nó chỉ được xem như một thứ hay ho kì
lạ, để rồi bị lãng quên? Chiếc hộp thời gian này không phải là một di chỉ khảo
cổ, nó chỉ là lời thì thầm của một phần nhỏ quá khứ. Và lời thì thầm ấy, thật
ra đã ở bên cạnh bạn từ lâu rồi.





Trong những tòa
công trình kì vĩ, là dáng hình những hang động, viên gạch đầu tiên.





Trong những máy
móc tối tân, là hiện thân những công cụ thô sơ nhất.





Trong những áng
văn bất hủ, là lời bập bẹ những ý thức tình cảm thuở sơ khai.





Đừng trông tìm
về quá khứ bằng những thứ khác lạ, hãy nhìn thấy chúng trong cả hiện tại. Sẽ
như nhau cả thôi, vì những điều kì thú, mỹ lệ thì xuất hiện từng ngày, duy chỉ
có tâm hồn con người là sống mãi với thời gian. Bạn sẽ không cần một khúc vải
xưa, một cái máy cũ hay một áng văn cổ để trân trọng quá khứ. Vì hiện tại nối
tiếp những ước vọng quá khứ, và trước khi hoài niệm, hãy học cách trân trọng những
thứ đang quanh mình.





Điều cuối cùng
tôi muốn nói, cho dù quá khứ hay hiện tại, xin bạn đừng quên rằng, cái bất diệt
trong chúng ta là hi vọng. Chúng tôi - những con người của thời đại này, hay là
bạn – con người của thời đại sau, cũng chỉ là một phần nhân loại trong tiến
trình lịch sử. Cho dẫu bao nhiêu thời đại qua đi, những gì chúng ta có thể làm
là không ngừng tiến lên.





Bạn tôi ơi, trong
chiếc hộp trống này, thứ tôi để lại cho bạn – và cho cả nhân loại:





Là lời thì thầm
của quá khứ,


khoảnh khắc hiện
tại,


và hi vọng tương
lai.





Một kẻ đã sống, 2020.  





“Quá khứ nằm trong hiện tại, hiện tại bổ
sung quá khứ,

tất cả đều hi vọng vào tương lai.”





TRỊNH THANH LÊ
VI


11A09 THPT NGUYỄN
THƯỢNG HIỀN


NIÊN KHÓA
2018-2021





Đăng nhận xét