Search Suggest

Bàn về hạnh phúc

Hà Nội, ngày 4 tháng 3 năm 2020.

Thân gửi Thương!

Trong ấy, hình như mùa này là mùa hoa cà phê nở phải không Thương? Hoa cà thật đẹp, trắng trong như màu của tuyết, thơm nồng như hương của tuổi thơ chúng mình. Giá như mình được ở trong đấy với Thương như ngày nhỏ. Ngoài này, mình thấy nhớ những buổi sớm đầy sương, nhớ những quả đồi bạt ngàn nương rẫy, nhớ những áng mây bềnh bồng nhẹ đưa, nhớ những đêm sao vắng lặng và mình cũng nhớ Thương nữa.

Hà Nội cuối Đông, phố run lên từng cơn trong lòng giá lạnh, phố giật mình trước những trận mưa hối hả, phố bâng khuâng nhung nhớ một mùa thu đã qua từ độ nào, phố để lại sau lưng tiếng lá rơi giữa những mảnh màu xám rời rạc của kí ức. Chắc là phố đang mong chờ điều gì đó. Mình đâu có biết.

Mình vẫn hay lang thang trên con đường nhỏ, đi tìm một góc thân quen, để nương lòng đau, để chân đỡ mỏi, để chẳng nghĩ gì, hay là … để nghĩ ngợi điều gì chăng? Mình cũng không biết nữa. Ngoài kia, cuộc đời vẫn chảy trôi, dòng người vẫn đi, vẫn vội vã, vẫn kiếm tìm một thứ gì đó. Cuộc sống lắm lúc mông lung, mờ ảo, lắm lúc lại trong xanh, rạng ngời, dù thế nào đi nữa thì suy cho cùng cũng do đôi mắt của kẻ lữ khách mà thôi.

Hôm trước, có bạn học sinh hỏi mình: “Thầy ơi! Hạnh phúc là gì thầy nhỉ, mà sao em thấy ai cũng đi tìm? Thầy ơi! Thầy có biết hạnh phúc ở đâu không?”. Tự nhiên, mình thấy mình do dự không dám trả lời ngay. Mình xin em cho mình nợ, buổi học sau mình sẽ trả lời. Chỉ là mình muốn nghĩ kĩ hơn về hạnh phúc, liệu mình có thật sự hiểu về hạnh phúc hay chưa?

Thương ơi! Thương nói cho mình xem, có phải …?

Bàn về hạnh phúc

Hạnh phúc là hơi thở giữa sớm mai. Mỗi buổi sáng, không biết có ai thức giấc, trong lòng chợt có niềm hân hoan khi mình còn thở? Người ta bảo hơi thở mong manh lắm Thương ạ. Nó đâu chỉ là luồng khí ra vào, mình thấy, nó còn là thước đo sự sống nữa cơ. Đời người chỉ dài như hơi thở. Không biết, mỗi khi đêm về, có ai viết thêm một dòng trong nhật kí “cảm ơn hơi thở của hôm nay”? Mình không biết nữa. Mình chỉ biết, cứ mối phút trôi đi thì thế giới có hơn một trăm người không thể thở.

Read more »

Đăng nhận xét